"Con ranh này, đèn xanh rồi còn không đi, hâm à?" Tiếp theo là tiếng còi bóp inh ỏi. Cô gái biết tiếng quát và tiếng còi phía sau mình là của người lái chiếc xe bốn chỗ màu đen bóng loáng, nên không quay đầu lại mà cô vội ấn nút đề để xe nổ máy. Trong vài giây, chiếc xe ô tô vượt lên, dừng lại bên cạnh cô, người lái xe cố thò đầu ra nói với giọng rất thiếu văn hoá: "Vứt mẹ cái xe cứ dừng lại là chết máy ấy đi!"
Nói xong, anh ta nhấn ga, tiến lên đi thẳng, cô gái nhìn theo với đôi mắt không thiện cảm. Quay sang tôi, cô bộc bạch: "Có phải xe của cháu quá cũ và bị chết máy khi dừng lại đâu. Xe của cháu rất tốt, nhưng ở những ngã tư đèn tín hiệu kéo dài hàng phút là cháu tắt máy chờ, nay trở thành một thói quen rồi".
- Tôi hiểu, cháu tắt máy chờ đèn là rất tốt. Bởi một động tác, hai lợi ích.
Cô gái đồng tình: Đúng thế bác ạ. Theo cháu, dừng xe tắt máy là một động tác ba lợi ích cơ. Ấy vậy mà người ta bảo cháu hâm, thế mới lạ. Thứ nhất góp phần làm giảm thiểu khí CO2 từ động cơ thải ra, nhất là tại các nút giao thông động nghịt xe đứng chờ. Thứ hai, tiết kiệm xăng cho chính mình và thứ ba giảm tiếng ồn cho mọi người xung quanh… Vậy mà anh ta (chỉ người lái ô tô quát tháo cô gái) bảo cháu hâm".
Cô gái đi rồi, vừa đi, tôi vừa nghĩ, ở một số nước tiên tiến, họ đã có cuộc vận động "Dừng xe tắt máy - một động tác, hai lợi ích". Ở ta cũng nên học tập, cần phát động phong trào này đi đôi với "văn hoá còi" và dần dần đưa vào quy định, tạo ra nếp sống văn minh của một đô thị văn minh. Còn chuyện tôi vừa gặp trên đường, độc giả nghĩ xem ai hâm, cái anh lái chiếc xe ô tô bóng loáng kia hay cô gái đi xe?
Minh Nguyệt - KTĐT
|